— Dù sao thì cháu cũng cố tìm gặp con gái bà. Có thể, cháu sẽ cứu thoát được cô ấy.
Arthur cẩn thận ghi lại địa chỉ vào quyển sổ tay và cáo từ.
— Cháu sẽ làm mọi việc có thể làm được. Bà hãy tin cháu, cháu cũng quan tâm đến việc này như chính cô Laurence là em gái cháu vậy.
Arthur ra khỏi nhà Laurence, và được mẹ của cô tiễn đưa bằng những lời chúc tốt lành. Arthur quyết định đến gặp Laré ngay, bạn anh suốt ngày ở bên Briquet, vì thế anh đến đại lộ Dumin. Chiếc xe hơi của Laré đậu cạnh một căn nhà nhỏ.
Dowel nhanh nhẹn leo lên tầng hai và vào phòng khách.
— Arthur đây à. Quả thật là quá xui xẻo! — Laré chào bạn. Anh ta đang vô cùng bối rối chạy tới chạy lui trong phòng và liên tục xoa đầu làm rối bù cả tóc.
— Có việc gì vậy, Laré?
— Ôi! — cô ta chạy mất rồi…
— Cô nào?
— Dĩ nhiên là cô nàng Briquet!
— Chạy mất rồi? Nhưng sao lại như vậy. Hãy kể nhanh đi, nói gọn thôi.
Nhưng không dễ gì mà buộc Laré nói ngay được. Anh đang tiếp tục đi tới đi lui, thở dài, rền rĩ luôn miệng. Hơn mười phút sau Laré mới bắt đầu nói:
— Hôm qua, Briquet thẫn thờ từ sáng về cái chân ngày càng đau nhức. Tôi gọi bác sĩ đến. Anh ấy xem kỹ cái chân đau và nói là tình trạng không được tốt lắm. Bác sĩ đòi đưa bệnh nhân tới bệnh viện không được chậm trễ. Nhưng dù thuyết phục ra sao cô ta cũng không đồng ý. Cô ta sợ ở bệnh viện người ta sẽ chú ý đến những vết sẹo trên cổ. Có khóc lóc nói rằng cần phải quay về nhà Kerner. Kerner đã báo trước rằng cô ta nhất thiết phải ở lại nhà hắn cho tới khi hoàn toàn bình phục. Cô ta đã không nghe lời hắn và bây giờ đã bị hậu quả. Cô ta tin Kerner là nhà phẫu thuật giỏi:
«Ông ấy hồi sinh cho tôi được từ cõi chết và cho tôi một thân người mới, thì có thể chữa khỏi cái chân đau cho tôi. Đó là chuyện vặt với ông ấy». Mọi lời thuyết phục của tôi không đi đến đâu cả. Tôi không muốn cô ấy về nhà Kerner. Và tôi đã quyết định nói là tự tôi sẽ đưa cô ấy về cho Kerner, thật ra sẽ đưa đến bệnh viện. nhưng cũng cần phải có biện pháp để cho điều bí mật về «Sự hồi sinh» của Briquet trên thực tế không bị khám phá trước thời hạn, do vậy tôi đã bỏ đi trong một giờ để điều đình với những bác sĩ quen. Tôi muốn dùng mẹo để lừa Briquet, nhưng không ngờ cô ta đã lừa lại tôi và cô hộ lý. Khi tôi quay về, cô ta không còn ở đây nữa, mà chỉ để lại một mảnh giấy trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường. Đây anh đọc đi.
Và Laré đưa cho Arthur mảnh giấy, trên đó viết vội vã bằng bút chì mấy đồng chữ: «Laré anh hãy tha lỗi cho em, em không thể làm khác được, em phải về với Kerner. Đừng đến thăm em, Kerner sẽ chữa khỏi cho em như ông ấy đã từng làm. Tạm biệt anh. Anh luôn là niềm an ủi của em».
— Không có cả chữ ký.
— Anh hãy chú ý đến nét chữ. Đó là nét chữ của Angelica, mặc dù có thay đổi chút ít. Angelica thường viết bằng kiểu chữ đó, nếu bị viết trong cảnh nhá nhem tối hay khi bị đau tay.
— Nhưng việc đó xảy ra thế nào? Làm sao cô ta lại chạy thoát được?
— Cô ta chạy trốn Kerner để bây giờ lại chạy trốn tôi đến với Kerner. Khi tôi quay về đây và nhìn thấy căn phòng trống không, tôi gần như muốn giết chết cô hộ lý. Những cô ấy giải thích là bản thân cô ấy cũng bị rơi vào bẫy. Briquet đứng dậy một cách khó khăn, đi đến gần điện thoại và gọi cho tôi, gọi điện xong, Briquet nói với cô hộ lý là tôi đã thu xếp xong mọi việc và yêu cầu cô tới ngay bệnh viện. Briquet nhờ cô hộ lý gọi giùm taxi, sau đó lại nhờ cô ấy dìu ra xe, sau khi từ chối sự giúp đỡ của cô hộ lý: «đường không xa, và ở đây đã có các y tá giúp đỡ tôi». — cô ta nói vậy. và cô hộ lý thì hoàn toàn tin là mọi việc đang tiến hành đúng theo lệnh của tôi và tôi đã biết trước. Arthur! — Laré vút kêu lên, anh lại xúc động. — Tôi sẽ đi đến chỗ Kerner ngay lập tức. Tôi không để mặc cô ấy ở đấy. Tôi đã gọi điện cho đem xe của tôi lại. Anh cùng đi với tôi chứ, Arthur?
Arthur đi đi lại lại trong phòng. Thật là một tình huống phức tạp không được lường trước! Cứ cho là Briquet nói hết tất cả mọi điều mà cô biết về ngôi nhà của Kerner. Nhưng dù sao đi nữa thì những lời khuyên của cô sẽ rất cần thiết về sau, chưa nói rằng bản thân cô ta là nhân chứng chống lại Kerner. Còn anh chàng Laré điên khùng này quả là một người giúp việc khá tồi.
— Nghe mình nói đây, ông bạn. — Arthur đặt tay lên vai Laré nói. — Bây giờ hơn bao giờ hết, chúng mình cần phải có giữ bình tĩnh và tranh mọi hành động hấp tấp thiếu suy nghĩ. Sự việc đã diễn ra như vậy rồi, Briquet đã ở chỗ Kerner. Ta có nên đánh động quá sớm con thú dữ trong hang đó không? Anh nghĩ sao, liệu Briquet có kể cho Kerner nghe mọi việc xảy ra với cô ta từ khi cô ta chạy trốn khỏi nhà hắn, về việc chúng ta làm quen với cô ta và chúng ta biết nhiều điều về Kerner?
— Tôi có thể cam đoan rằng cô ấy sẽ không nói gì hết. — Laré tin tưởng trả lời. — Lúc ở trên du thuyền, cô ấy đã hứa với tôi, và đã nhắc lại nhiều lần là sẽ tuyệt đội giữ bí mật mối quan hệ giữa cô ấy với chúng ta. Và bây giờ cô ấy thực hiện lời hứa do không phải chỉ vì quá sợ hãi, mà còn vì những động cơ khác nữa.
Arthur không lạ vì những động cơ đó. Từ lâu anh đã nhận thấy là Laré ngày càng tỏ ra chú ý nhiều tới Briquet.
«Chàng trai lãng mạn bất hạnh. — Dowel nghĩ. — Anh ta đang lâm vào mối tình bi đát. Lần này anh ta không chỉ mất Angelica, mà mất cả mối tình mới nảy nở, nhưng cũng chưa phải mất tất cả».
— Hãy kiên nhẫn, Laré. — Arthur nói. — chúng ta đều có một mục đích giống nhau. Ta cố gắng phối hợp mọi hành động và cùng nhau tiến hành một trò chơi thận trọng. Chúng mình có hai con đường: hoặc ngay lập tức giáng cho Kerner một đón chí mạng, hoặc chịu khó đi đường vòng, trước hết để hiểu được số phận cái đầu cha tôi và số phận Briquet. Sau khi Briquet chạy trốn, nhất định Kerner phải cảnh giác đề phòng. Nếu hắn chưa thủ tiêu cái đầu của cha tôi thì chắc chắn rằng hắn đã giữ kỹ nó. Thủ tiêu cái đầu thì chỉ cần vài ba phút. Nếu cảnh sát đến gõ cửa nhà hắn, hắn sẽ tiêu huỷ mọi dấu tích tội ác trước khi ra mở của. và chúng mình sẽ không tìm thấy gì hết. Laré, anh đừng quên rằng: Briquet cũng là dấu tích tội ác. Kerner đã thực hiện những phẫu thuật bất hợp pháp. Hơn vậy nữa hắn đã đánh cắp thân thể của Angelica một cách phi pháp. Mà Kerner lại là còn người không chịu dừng tay trước bất cứ một tội ác nào. Chính hắn đã dám hồi sinh cái đầu của cha tôi mà không cần cho ai biết. Tôi biết rằng trong di chúc, cha tôi đã cho phép mổ xẻ thân thể của ông, nhưng tôi chưa từng nghe nói là ông tán thành làm thí nghiệm hồi sinh đầu ông. Tại sao Kerner giấu tất cả mọi người, kể cả tôi, về sự tồn tại của cái đầu? Và hắn cần Briquet để làm gì? Có lẽ hắn muốn thực hành môn giải phẫu trên cơ thể người sống và Briquet đóng vai trò con thỏ cho hắn?
Читать дальше