I-van Ê-phơ-rê-mốp - Tinh Vân Tiên Nữ

Здесь есть возможность читать онлайн «I-van Ê-phơ-rê-mốp - Tinh Vân Tiên Nữ» весь текст электронной книги совершенно бесплатно (целиком полную версию без сокращений). В некоторых случаях можно слушать аудио, скачать через торрент в формате fb2 и присутствует краткое содержание. Город: Hà Nội, Год выпуска: 1974, Издательство: NHÀ XUẤT BẢN LAO ĐỘNG, Жанр: Фантастика и фэнтези, vi. Описание произведения, (предисловие) а так же отзывы посетителей доступны на портале библиотеки ЛибКат.

Tinh Vân Tiên Nữ: краткое содержание, описание и аннотация

Предлагаем к чтению аннотацию, описание, краткое содержание или предисловие (зависит от того, что написал сам автор книги «Tinh Vân Tiên Nữ»). Если вы не нашли необходимую информацию о книге — напишите в комментариях, мы постараемся отыскать её.

Tinh Vân Tiên Nữ — читать онлайн бесплатно полную книгу (весь текст) целиком

Ниже представлен текст книги, разбитый по страницам. Система сохранения места последней прочитанной страницы, позволяет с удобством читать онлайн бесплатно книгу «Tinh Vân Tiên Nữ», без необходимости каждый раз заново искать на чём Вы остановились. Поставьте закладку, и сможете в любой момент перейти на страницу, на которой закончили чтение.

Тёмная тема
Сбросить

Интервал:

Закладка:

Сделать

Mơ-ven Ma-xơ gật đầu và đưa lưỡi liếm cặp môi khô.

— Tôi sẽ không làm thí nghiệm — Đa-rơ Vê-te nói rành từng tiếng, không quan tâm đến vẻ đau xót trên mặt chàng trai châu Phi, vẻ đau xót thoáng hiện và biến mất nhanh đến nỗi người khác không chú ý sẽ không nhận thấy.

— Tôi cũng nghĩ như thế! Mơ-ven Ma-xơ buột miệng thốt lên.

— Thế thì sao anh lại còn phải hỏi ý kiến tôi?

— Tôi cho rằng chúng tôi có thể thuyết phục được anh.

— Thì cứ thử xem. Ta bơi về gặp các bạn đi. Chắc họ đang chuẩn bị dụng cụ lặn để xuống xem con ngựa.

Vê-đa đang hát, và hai giọng nữ không quen biết hát theo.

Thấy hai người đang bơi, chị làm hiệu gọi, gập những ngón tay vào lòng bàn tay kiểu như trẻ con. Tiếng hát ngừng bặt. Đa-rơ Vê-te nhận ra một người phụ nữ là Ép-đa Nan. Lần đầu tiên anh thấy chị không mặc áo áo choàng trắng của thầy thuốc. Thân cao, mềm mại của chị nổi bật hẳn lên giữa những người khác nhờ nước da trắng chưa bắt nắng. Có lẽ thời gian gần đây, chị bác sỹ thần kinh này rất bận. Mái tóc đen nhánh của chị rẽ ngôi, đường ngôi thẳng, còn ở hai bên thái dương cao bồng lên. Đôi gò má cao phía trên cặp má hóp làm nổi bật thêm đường vệt dài của cặp mắt đen chăm chú. Khuôn mặt khiến ta tự dưng liên tưởng tới con x-phanh cổ Ai-cập mà từ thuở rất xa xưa đến giờ, vẫn đứng sừng sững ở rìa sa mạc, bên những Kim-tự-tháp được xây dựng làm lăng tẩm cho các ông vua của những quốc gia cổ nhất trên Trái đất. Giờ đây, hai mươi thế kỷ sau, sa mạc đã biến mất, những cánh rừng tươi tốt rì rào trên cát, còn chính những con x-phanh được đậy dưới những cái chụp thủy tinh có tác dụng bảo vệ nó, nhưng không che lấp những chỗ lõm do thời gian ăn mòn.

Đa-rơ Vê-te nhớ ra rằng Ép-đa Nan gốc người Pê-ru hay người Chi-lê. Anh chào chị theo phong tục những người thờ thần Mặt trời ở Nam Mỹ.

— Thời gian làm việc với các nhà sử học đã có lợi cho anh — Ép-đa Nan nói — Hãy cảm ơn Vê-đa…

Đa-rơ Vê-te vội quay về phía người bạn đáng yêu, nhưng Vê-đa cầm tay anh dẫn tới một người thiếu phụ hoàn toàn không quen biết.

— Đây là Tsa-ra Nan-đi! Tất cả chúng ta ở đây là khách của chị và của họa sĩ Cac-tơ Xan, vì hai người ở trên bờ biển này đã một tháng nay. Xưởng lưu động của họ ở cuối vịnh.

Đa-rơ Vê-te chìa tay cho thiếu phụ đang nhìn anh bằng đôi mắt xanh rất to. Hơi thở của anh tắc lại trong giây lát: ở người đàn bà này có cái gì khác thường. Chị đứng giữa Vê-đa Công và Ép-đa Nan là những người mà sắc đẹp đã đạt tới độ hoàn mỹ nhờ ảnh hưởng của trí tuệ minh mẫn và nhờ kỷ luật của công tác nghiên cứu lâu dài, vậy mà sắc đẹp của họ vẫn bị lu mờ đi trước vẻ đẹp phi thường của chị.

— Tên chị có phần nào giống tên tôi — Đa-rơ Vê-te thốt lên.

Hai bên mép cái miệng nhỏ nhắn của người phụ nữ lạ mặt rung lên trong nụ cười cố kìm lại.

— Cũng giống như anh giống tôi ấy mà.

Đa-rơ Vê-te nhìn qua phía trên mái tóc đen dày rậm loáng bóng, hơi lượn sóng của chị và nhoẻn miệng cười với Vê-đa.

— Vê-te, anh không khéo nói với phụ nữ — Vê-đa nghiêng đầu, thốt lên một cách ranh mãnh.

— Ở thời đại chúng ta, không còn phải lừa dối nhau nữa mà vẫn cần thế ư?

— Cần chứ — Ép-đa Nan nói xen vào — Và cần mãi mãi là khác.

— Tôi sẽ rất vui mừng nếu được nghe giải thích — Đa-rơ Vê-te hơi cau mày.

— Một tháng nữa, tôi sẽ đọc bài diễn văn Mùa thu ở «Viện hàn lâm về Những nỗi buồn và Những niềm vui sướng», trong đó tôi sẽ nói nhiều đến ý nghĩa của những cảm xúc trực tiếp…

— Ép-đa Nan gật đầu chào Mơ-ven Ma-xơ đang đến gần.

Chàng trai người châu Phi bước đều và êm nhẹ như thường lệ. Đa-rơ Vê-te nhận thấy dôi má rám nắng của Tsa-ra đỏ rực lên, tưởng như ánh Mặt trời nhập vào cơ thể chị bỗng lộ ra qua làn da bánh mật. Mơ-ven Ma-xơ cúi chào với vẻ thờ ơ.

— Tôi đưa Ren Bô-dơ đến. Anh ấy ngồi kia, trên tảng đá.

— Ta đến gặp anh ấy đi — Vê-đa rủ — và đón Mi-i-cô. Cô ấy chạy đi lấy máy móc. Tsa-ra Nan-đi, chị đi với chúng tôi chứ?

Cô gái lắc đầu.

— Ông chủ của tôi đang đến kìa. Mặt trời đã lặn, công việc sắp bắt đầu rồi…

— Làm mẫu vẽ chắc khó chịu lắm nhỉ? — Vê-đa hỏi — Đấy thật sự là một chiến công. Tôi thì đến chịu thôi.

— Tôi cũng tưởng là mình không thể làm nổi. Nhưng nếu ý tưởng của họa sĩ lôi cuốn ta thì chính ta sẽ tham gia vào việc sáng tác. Ta tìm cách thể hiện hình tượng trong chính bản thân ta… Mỗi cử động, mỗi đường nét có hàng nghìn sắc thái!… Phải tóm bắt chúng như tóm bắt những âm thanh đang bay vụt đi của bản nhạc…

— Tsa-ra, chị là một báu vật mà họa sĩ tìm được!

— Một báu vật đã tìm được! — Một giọng trầm vang ngắt lời Vê-đa — Tôi đã làm cách nào tìm được chị ấy! Thật không thể tưởng tượng nổi — họa sĩ Các-tơ Xan khua nắm tay to khỏe giơ cao. Mái tóc màu sáng của anh bị gió xoa bù, khuôn mặt sạm màu nắng gió của anh đỏ ửng lên.

— Nếu anh không bận thì tiễn chân chúng tôi một quãng và kể chuyện cho chúng tôi nghe với — Vê-đa yêu cầu.

— Tôi kể chuyện xoàng lắm. Những câu chuyện dù sao cũng thú vị. Tôi vẫn quan tâm đến việc họa lại những kiểu chủng tộc khác nhau từ thời cổ cho đến kỷ nguyên CR. Sau khi bức tranh «Cô gái Gôn-đơ-van-na» của tôi thành công, tôi nóng lòng muốn họa lại một kiểu chủng tộc khác. Màu đỏ của thân thể là biểu hiện tốt đẹp nhất của chủng tộc qua những thế hệ sống lành mạnh, trong sạch. Mỗi chủng tộc thời cổ đều có lý tưởng, tiêu chuẩn của mình về cái đẹp, tiêu chuẩn đó đã được xây dựng nên ngay ngay trong trong hoàn cảnh dã man.

Bọn nghệ sĩ chúng tôi hiểu như thế đấy, chúng tôi là những kẻ thường bị coi là lạc hậu so với những đỉnh cao của văn hóa… Xưa nay người ta vẫn nhận định về chúng tôi như thế.

Nhận định ấy hẳn là đã có từ thời kỳ đồ đá. Ôi thôi, tôi đã nói lạc đề rồi… Tôi đã nghiền ngẫm những ý tưởng sáng tác bức tranh «Con gái của Tê-tít», hay gọi cách khác là «Con gái của Địa-trung-hải». Trong các truyện Thần thoại Hy-lạp, Cơ-rét, Mê-đô-pô-ta-mi, Mỹ, Pô-li- nê-đi thời cổ, điều làm tôi ngạc nhiên hơn cả là các thần đều do biển sinh ra. Còn cái gì tuyệt hơn câu chuyện Thần thoại Hy-lạp về A-phơ-rô-đít, nữ thần sắc đẹp và tình yêu của người cổ Hy-lạp. Ngay cái tên A-phơ-rô-đít A-na-đi-ô-men cũng có nghĩa là do bọt biển sinh ra, từ biển nổi lên… Một nữ thần sinh ra từ bọt biển được thụ thai nhờ ánh sáng sao trên biển cả ban đêm, có dân tộc nào nghĩ ra được điều gì thơ mộng hơn nữa kia chứ!…

Читать дальше
Тёмная тема
Сбросить

Интервал:

Закладка:

Сделать

Похожие книги на «Tinh Vân Tiên Nữ»

Представляем Вашему вниманию похожие книги на «Tinh Vân Tiên Nữ» списком для выбора. Мы отобрали схожую по названию и смыслу литературу в надежде предоставить читателям больше вариантов отыскать новые, интересные, ещё непрочитанные произведения.


Отзывы о книге «Tinh Vân Tiên Nữ»

Обсуждение, отзывы о книге «Tinh Vân Tiên Nữ» и просто собственные мнения читателей. Оставьте ваши комментарии, напишите, что Вы думаете о произведении, его смысле или главных героях. Укажите что конкретно понравилось, а что нет, и почему Вы так считаете.

x